Faruzan, học giả kiệt xuất của Giáo Viện, người đoạt giải thưởng thành tựu trọn đời của Hiệp Hội Giải Đố Sumeru, một trong những người đặt nền móng cho môn Cơ Quan Học Cổ Điển. Với quãng thời gian đi thực địa không dài của cô, mà các di tích và cơ quan ở Sumeru đã bị cô phân tích phá giải hơn một nửa. Những bản thảo và tác phẩm của cô ấy để lại đã đặt nền móng vững chắc cho việc phát triển học thuật của hậu thế.
Trong một lần thám hiểm di tích, Faruzan đã "biến mất" một cách thật thần bí, từ đó bặt vô âm tín. Trong cả trăm năm, sự mất tích của cô được lan truyền càng lúc càng thần kỳ. Hóa ra, "Thì là trong lúc giải câu đố đã lỡ tay rồi bị nhốt trong di tích. Sao chứ? Có định lý nào quy định tiền bối thì không thể lỡ tay sao?"
Dù đã quên mất mình đã giải cơ quan như thế nào, nhưng đối với tình cảnh lúc rời khỏi di tích thì Faruzan vẫn còn chút ấn tượng mơ hồ. Lúc đó, thứ đầu tiên cô cảm nhận được đó là ánh sáng, mạnh đến mức không mở mắt nổi, làm cô bất giác lùi về sau nửa bước. Tiếp theo đó là gió, vuốt qua trên gương mặt cô, rồi lại uốn lượn quanh eo cô, giống như muốn dùng cái ôm hôn nồng nhiệt để chào đón cô trở về.
Faruzan nhắm mắt lại, nhưng dường như có thể nhìn thấy mọi thứ. Cô bước theo hướng gió, từng bước từng bước một, giống như đang bước về phía sự tự do đã trăm năm không gặp. Thời gian trăm năm đủ để làm thay đổi môi trường xung quanh, mài mòn ký ức, làm cho cô không thể tìm được đường về nhà.
Nhưng theo sự chỉ dẫn của gió, cô ấy với ý thức mơ hồ, lại có thể tránh né được ma vật và chỗ nguy hiểm trên suốt quãng đường, bước đi nghiêng ngả giữa vùng hoang vu, mãi cho đến khi một cảm giác quen thuộc mà xa lạ ập đến với cô.
Ngay khoảnh khắc khi cô ngã xuống, bụng của cô phát ra âm thanh ọc ọc mà lâu rồi mới cảm nhận lại được. Tiếng gió xào xạc, Faruzan không thể gắng gượng được nữa, cuối cùng đã ngủ thiếp đi. Sau đó, bên cạnh cô xuất hiện một viên Vision đang nhấp nháy ánh sáng chói lòa.
Vào thời khắc đó, Kẻ Lang Thang nghe được tiếng gió thổi. Không biết từ đâu đến, nhưng lại đột nhiên rẽ hướng vào anh ấy. Vào thời khắc đó, từ trong gió, anh nghe thấy được mùi vị xa xưa khiến người ta hoài niệm... Búa sắt, kim loại, lò lửa, đất bùn... Kẻ Lang Thang nhìn lấy chiếc bóng của mình. Mỗi một chiếc bóng đều rõ rệt, đều chân thực vô cùng. Kẻ vô dụng hèn nhát, kẻ đau khổ nhếch nhác, kẻ nực cười ngông cuồng... cuối cùng đều đã quy thành một thể.
Thừa nhận quá khứ chính là thừa nhận thất bại. Thừa nhận bản thân chỉ là một kẻ hèn nhát vô tích sự. Nhưng chỉ có như vậy thì anh ấy mới có thể đột phá được xiềng xích, thực sự trở lại thành con người thảm thương ấy. Chính vào khoảnh khắc ấy anh đã thấu hiểu, bình dị và hoa mỹ chẳng qua chỉ là hư vô. Bản chất thực sự của anh ấy vẫn chưa hề chết đi, mà vẫn còn sống ở đâu đó sâu thẳm trong trái tim.
Chỉ cần còn có quyền lựa chọn, vậy thì có bao nhiêu lần đi nữa cũng sẽ đi lên con đường giống nhau. Trong thời khắc anh hành động nhanh như chớp đó, một tia sáng quét qua đã đỡ lấy đòn tấn công từ Vị Thần Bất Diệt Của Trí Tuệ Ẩn Mật.
Ý chí và sự lựa chọn của Kẻ Lang Thang đã đổi lại được ánh nhìn của thần linh. Viên "Vision" hạ xuống, lấp lánh như đôi mắt biết cười, nhẹ nhàng hỏi anh ấy: Người có tâm nguyện mãnh liệt như thế có còn được xem là không có trái tim không?
Bản vá cuối cùng của Baldur's Gate 3 đã đến, mang đến khả năng chơi đa nền tảng, chế độ chụp ảnh và 12 lớp nhân vật phụ mới, mở rộng đáng kể trải nghiệm cho người chơi. Bản cập nhật lớn này hứa hẹn làm phong phú thêm thế giới Faerûn, đồng thời là chương cuối cùng trong việc bổ sung nội dung mới cho trò chơi.
Chúng ta đã bước sang năm 2025, và cũng như những năm trước, có khá nhiều tựa game sắp ra mắt đáng để mong đợi.
14 Tựa game giống Genshin Impact để bạn đắm mình trong năm 2025